Pages

Thứ Ba, 22 tháng 4, 2014

Xây dựng ẩm thực Việt Nam trở thành một thương hiệu du lịch quốc gia

Thời sự Vấn đề hm nay Trật tự x hội Kinh tế Bnh yn cuộc sống X hội từ thiện Văn ha Sức khoẻ cộng đồng Thể thao Quốc tế. Là trung tâm của vùng đất phương Nam, dân cư ba miền hội đủ, từ lâu là nơi giao tiếp quan trọng với thế giới nên Sài Gòn là trung tâm kinh tế, văn hóa và cũng là nơi có nền ẩm thực phong phú đa dạng nhất, đáp ứng mọi nhu cầu cho thực khách trong nước, ngoài nước. Có thể nói, ẩm thực Sài Gòn có thể đáp ứng cho người ăn ở bất cứ nơi đâu, bất cứ món gì. Dân Sài Gòn xưa nay lao động cật lực mà ăn chơi cũng thả giàn”. Ngày nay, mức sống của người dân đã được nâng lên, việc mua sắm, ăn uống cũng được quan tâm tối đa. Lễ lộc, tết nhất, đám cưới, sinh nhật… ăn uống linh đình đã đành, ngày thường bạn bè gặp nhau cũng thường kéo vào quán ăn, vừa nhâm nhi vừa hàn huyên tâm sự. Cha mẹ ở dưới quê lên, con cái dẫn vào nhà hàng, kêu mấy món độc” để cha mẹ ăn cho biết” với người ta; họ hàng ở nước ngoài về, em cháu mời tới nhà hàng sang trọng chiêu đãi để khoe những món ngon của xứ sở quê mình.Chuyện ăn uống là nhu cầu của nhân loại nhưng nó biểu hiện sự văn minh, trình độ văn hóa và sự hiểu biết sâu rộng về sức khỏe của một con người, một gia đình và một dân tộc. Người Việt Nam có cách ăn của người châu Á, ăn nhỏ nhẻ, uống từ tốn, ngồi có nơi có chốn, biết nhường trên, nhịn dưới. Người Việt Nam, mà nói riêng người Sài Gòn, từ cách nấu nướng cho đến cách ăn cũng điệu nghệ” không thua kém một nước nào trên thế giới. Món ăn hầu hết được nấu theo phương thức mà người nước ngoài rất thích là ít dầu mỡ, nhiều dinh dưỡng, quân bình tính âm dương, màu sắc bắt mắt và mùi vị thì tuyệt vời. Món ăn có thể được nấu theo kiểu nguyên bản mà cũng có thể chế biến theo kiểu kết hợp Âu Việt, hòa đồng giữa Bắc Trung Nam cho hợp với khẩu vị của người Sài Gòn, hương vị thơm thơm ngòn ngọt, dùng nhiều rau và luôn tươi sống. Chẳng hạn món thịt bò bít tết của Tây thì ở ta miếng thịt được xắt mỏng hơn, nấu chín hơn, nhiều gia vị và ăn kèm với nhiều rau hơn. Món bún bò Huế của Huế thì độ cay nhẹ hơn, nước dùng béo và kèm nhiều rau hơn; món phở của miền Bắc thì nhiều thịt, vị ngọt và nhiều rau giá hơn. Không thể kể hết những món ngon và hệ thống nhà hàng, quán ăn có mặt tại Sài Gòn. Chỉ cần một chiếc lò than và một ít dụng cụ nấu nướng là người nấu có thể nấu hoặc nướng những món ăn vừa nóng vừa ngon miệng bán cho dân lao động ngồi tạm bợ bên vỉa hè như cháo lòng, bún riêu, bắp khoai, mực nướng… hay những chiếc bánh xèo bình dân nóng hổi vàng ruộm. Muốn ăn bánh xèo hàng hiệu” thì đến Đinh Công Tráng hoặc bánh xèo Bà Mười Xiềm”. Buổi sáng, bạn là học sinh, sinh viên muốn gọn nhẹ, kinh tế thì gặm” ổ bánh mì thịt nóng giòn cũng đủ no bụng, hay muốn ăn dĩa bánh cuốn nóng hôi hổi, miếng chả trắng thơm thì đến đường Cao Thắng hoặc bất cứ quầy bánh cuốn nào ở vỉa hè. Muốn ăn cơm tấm ngon thì đến Thuận Kiều là thương hiệu nổi tiếng với gần mười chi nhánh rải rác từ Chợ Lớn, Sài Gòn đến Bình Thạnh. Hủ tiếu, phở là món ruột” của dân thành phố thì nơi nào mà không có… Buổi trưa, nếu không có thời gian, bạn có thể tạt vào các quán ăn bình dân hoặc các nhà hàng máy lạnh ăn cơm trưa văn phòng” với đặc trưng ẩm thực việt namgiá cả hợp túi tiền của giới công nhân viên. Ai thích trở về với hương đồng cỏ nội” thì tìm quán cơm niêu với những món chuột đồng rô ti, châu chấu chiên giòn, lươn hấp bầu, ếch xào lăn, cá bống dừa kho tiêu, canh chua cá rô bông điên điển… Dân nhậu” muốn lai rai bên nồi lẩu thì có nhiều món hấp dẫn dành cho người sành ăn”: lẩu Thái, lẩu chua cá ngát, lẩu hải sản, lẩu dê, lẩu bò, lẩu mắm, lẩu nấm… Lẩu là món ăn được người ăn ưa thích nhất, những buổi tiệc đông người luôn có lẩu, lẩu hiện diện trên từng cây số”.Buổi tối, ẩm thực Sài Gòn mới thật sự lên ngôi. Những quán chè, kem, sinh tố, cà phê… lên đèn nhấp nháy vẫy gọi, mời mọc giới trẻ. Người có tuổi muốn bồi dưỡng sức khỏe thì đến tiệm ăn của người Hoa để ăn món gà ác và nhiều món khác hầm thuốc bắc, rồi uống trà sâm, ăn chè sen, chè trứng cút. Giới doanh nhân hay người có thu nhập cao thường mời nhau vào các nhà hàng sang trọng: Legend, Hyat, Majestic… để ăn, uống những món Tây chính hiệu hoặc món Việt cao cấp. Việt kiều sống ở nước ngoài lâu ngày, quanh năm suốt tháng đa phần ăn uống thức ăn nguội lạnh chứa sẵn trong hộp, về Việt Nam được ăn cá thịt tươi sống, rau quả, trái cây vừa chín tới mới thấy ẩm thực quê mình là hảo hạng nhất trần gian. Khách nhàn du muốn ngắm sông về đêm thì bước lên những chiếc du thuyền ở bến Bạch Đằng để được thuyền đưa đi một đoạn sông Sài Gòn, vừa ngắm cảnh, nghe nhạc sống và vừa thưởng thức những món ăn, thức uống mình ưa thích. Khách đi đêm về khuya hoặc người lao động làm những nghề ban đêm, lúc đói lòng tạt qua chỗ chị bán xôi mặn, mua một gói xôi nóng hổi 5-10 ngàn đồng, hay ăn chén cháo trắng với cá cơm kho mặn là có thể no bụng đến sáng hôm sau.Người ăn sành điệu Sài Gòn không chỉ chọn món ngon mà còn chọn phong cảnh nơi đến ăn và thái độ phục vụ của người bán, bởi vậy nghề ẩm thực được ví là nghề làm dâu trăm họ”. Làm dâu trăm họ” vất vả cực nhọc nhưng nhiều người đã làm giàu nhờ nghề này, âu đó cũng là sự đền bù xứng đáng cho những người làm dâu” biết chiều chuộng khách hàng với những món ăn luôn mới lạ, ngon miệng.Nếu có điều kiện, bạn nên đến Sài Gòn và nếm qua những món ngon vật lạ của Thành phố ẩm thực” miền nhiệt đới đôi lần cho biết.KIM QUYÊN. Du khách Nhật thích những món ăn với nước mắm của Việt Nam. Anh Quốc nói, anh chọn đề tài đó vì nhiều đầu bếp nước ngoài chưa phân biệt được đâu là hương vị món ăn Việt Nam và món ăn Trung Hoa. Đến giờ họ đã biết nước mắm làm nên sự khác biệt. Anh hướng dẫn cho những đầu bếp nước ngoài cách sử dụng nước mắm, kể cả mắm ruốc, mắm tôm để đưa vào chế biến những món ăn sao cho hương vị đậm đà thơm ngon, hấp dẫn, làm cho họ ăn mà thích và không hề ngại mùi. Chia sẻ về việc sử dụng nước mắm chế biến món ăn, anh Quốc nhấn mạnh, Nên dùng nước mắm sản xuất theo thủ công truyền thống, còn nước mắm công nghiệp chỉ có thể sử dụng để làm nước chấm”. Nhiều người cho rằng, nước mắm sản xuất trên dây chuyền công nghiệp thì sạch hơn. Tuy nhiên, nếu tinh ý sẽ thấy nước mắm công nghiệp dịu vị mặn chứ không phải đậm đà vị cá, dù trên chai ghi độ đạm cao”, anh Quốc nhận xét. Nước mắm truyền thống tùy vào kỹ thuật chượp cá của nhà thùng mà có vị ngon khác nhau đôi chút nhưng nếm đều đậm đà vị cá. Theo kinh nghiệm của anh Quốc, cách phân biệt: Nước mắm truyền thống có độ đạm tự nhiên của cá, khi nhỏ nước mắm lên da sẽ thấy ngứa, nếu nhỏ vào chỗ da mềm thì da sẽ đỏ lên, khi dính vào người thì sẽ hôi dai; còn nước mắm công nghiệp nhỏ lên da không thấy ngứa, ít hôi, thậm chí không hôi. Dùng hai loại nước mắm truyền thống và nước mắm công nghiệp có cùng độ đạm, ướp cùng một loại thịt, cá sẽ thấy nước mắm truyền thống thấm vào thực phẩm tốt hơn, khi nấu chín món ăn có vị đậm đà trong từng sớ thịt, cá. Dù nước mắm truyền thống có nặng mùi thì khi nấu mùi sẽ bay bớt, để lại hương thơm đặc trưng. Nước mắm công nghiệp khi nấu món ăn thì mùi vị không hấp dẫn, nếu là món kho thì không cảm được vị ngon của thịt, cá, chỉ có nước kho ngọt như mình dùng bột ngọt, đường... Anh Quốc nhận thấy rằng, nước mắm công nghiệp chỉ dùng để chấm sống, chứ dùng để pha nước mắm chấm các món bánh xèo, gỏi cuốn, bì cuốn, chả giò hay ăn với bún thịt nướng, bánh cuốn… cũng không ngon bằng nước mắm truyền thống pha. Kinh nghiệm của Quốc dùng nước mắm truyền thống pha nước mắm chấm là ngoài chanh hay giấm để làm dịu nước mắm, nên cho một muỗng canh nước trà vào một tô nước mắm pha khoảng 0,5 lít. Nước trà có tác dụng làm giảm độ mặn của nước mắm. Tại lễ khai mạc, Ban tổ chức đã tặng 1.000 suất ăn chay miễn phí cho người nghèo. Ngày hội ẩm thực chay mùa báo hiếu diễn ra đến hết ngày 22-8.H.Nam .. Bài viết nguyên văn bằng tiếng Anh, tạm dịch như sau:Ở Việt Nam, bạn dễ dàng nhận thấy những điều bất thường. Bạn không nghe tiếng chim hót, không thấy sóc leo cây hay chuột lục lọi trong những đống rác. Thậm chí, cũng chẳng có con chó nào chạy rông. Thực tế, hầu như bạn không thấy được một con thú hoang hay thú nuôi nào cả. Chúng đi đâu cả rồi? Bạn có thể ngạc nhiên khi biết rằng: chúng đều bị ăn thịt cả.Dĩ nhiên, cũng như đa số các nước trong khu vực, hổ, voi, tê giác và những động vật lớn khác đã bị bán sang Trung Quốc. Việt Nam không phải là nước duy nhất làm điều này, thế nhưng, Quỹ Động vật Hoang dã Thế giới nói quốc gia này là tàn ác nhất đối với động vật hoang dã.Nhiều báo cáo cho thấy người Việt giết tê giác để lấy sừng nhiều hơn bất kỳ quốc gia nào. Người Trung Quốc cần những chiếc sừng cũng như nhiều bộ phận cơ thể của các động vật quí hiếm khác vì tin vào công dụng chữa bệnh hoang đường.Việc mua bán động vật có thể giải thích được sự tuyệt vong của loài hổ, voi và những con thú lớn khác. Nhưng còn chim và chuột thì sao? Vâng, người ta cũng ăn cả chúng, như với hầu hết các loài động vật khác ở đây. Vào tháng Giêng ở Đà Nẵng, tôi đã thấy một người hàng rong bên vệ đường đang bán một chậu chuột chết, lông đã được vặt hết nhưng thân hình còn nguyên vẹn, sẵn sàng để nấu.Mùa xuân trước, tổ chức Bảo tồn Quốc tế đã báo cáo rằng một số loài vượn Việt Nam, một họ hàng của giống đười ươi, đang đứng trước thảm họa diệt vong” vì chúng đã bị ăn thịt hết, chỉ còn lại vài con.Những điều này dẫn đến một vấn đề thú vị. Người Việt từng ăn thịt qua nhiều thế hệ, trong khi các nước láng giềng phía tây Đông nam Á như Campuchia, Lào, Thái Lan và Miến Điện lại không động đến đông vật hoang dã.Tại những nước trên, bạn có thể thấy những đàn chim giờ không còn nữa ở Việt Nam, cũng như vô số chó và mèo. Ở những nơi ấy, người ta chủ yếu ăn cơm, và thức ăn của người dân cũng ít ỏi.Việt Nam luôn là một quốc gia hung hãn. Đã có 17 cuộc chiến tranh với Trung Quốc kể từ khi giành được độc lập hơn 1.000 năm trước và đã xâm chiếm Cambodia vô số lần và gần đây nhất là vào năm 1979. Trong khi đó, những quốc gia ở phía tây của nó đa phần là hòa bình trong những thế kỷ gần đây.Nhiều nhà nhân loại học và sử học cho rằng sự khác biệt này là từ nguồn gốc của quốc gia. Việt Nam bắt nguồn từ Trung Quốc, trong khi Ấn Độ lại ảnh hưởng nặng nề đến những quốc gia kia - hai quốc gia với đặc tính vô cùng khác biệt cho đến tận ngày nay.Rõ ràng, đây là một phần nguyên nhân. Nhưng tôi còn cho rằng vì người Việt thường ăn thịt qua nhiều thế hệ, bổ sung một nguồn chất đạm quan trọng trong chế độ ăn uống của họ, điều này cũng giải thích thiên hướng hung hăng của quốc gia này và tạo ra một mối tương phản rõ rệt so với các nước láng giềng.Hiện nay, món ăn được ưa chuộng là thịt chó. Trên thực tế, thịt chó rất đắt. Nó được xem là món đặc biệt vì được cho là chứa nhiều chất đạm hơn những loại thịt khác. Trong truyền thống người Việt, mỗi khi bị xui xẻo, bạn nên ăn thịt chó để thay đổi thời vận. Nhưng bạn không nên ăn vào ngày đầu tháng âm lịch vì sẽ làm vận may đảo ngược. Bạn sẽ gặp xui xẻo.Nhưng giờ đây truyền thống đang đối chọi với thời buổi hiện đại và luật lệ cũng thay đổi theo. Ba mươi năm trước, nuôi chó là phạm pháp. Chính quyền cho rằng thịt chó là một ưu tiên dinh dưỡng nên không được bỏ qua. Quan điểm này vẫn còn phù hợp, mặc dù chính quyền đã bãi bỏ điều luật trên từ nhiều năm qua.Thực tế là cho đến nay, không là một điều hiếm hoi khi ta thấy dọc theo các xa lộ những chiếc xe vận tải chở những chú chó nằm cuộn trong những chiếc lồng chồng cao đến sáu tầng, rộng tám tầng để đưa ra chợ -- tương tự như cảnh chuyên chở gà đến lò mổ ở phương tây.Nhưng Việt Nam hiện là một đất nước đang giàu lên nhanh chóng; hơn phân nửa dân số sinh sau cuộc chiến Việt Nam mà họ gọi là cuộc chiến tranh chống Mỹ. Thu nhập bình quân đầu người là 3.400 Mỹ kim, dù có vẻ không nhiều nhưng lại cao hơn đa số các nước láng giềng. Và một khi giới trung lưu tăng trưởng, ảnh hưởng từ phương Tây cũng tăng theo -- được tiếp thu từ truyền hình, điện ảnh, Facebook, Twitter và những thứ khác.Điều này làm nảy sinh ra việc một số người muốn nuôi giữ thú vật. Vì thế giờ đây thỉnh thoảng bạn cũng thấy được vày chú chó đang nằm trước hiên nhà ai đó -- dưới con mắt đầy cảnh giác của chủ nhà. Thậm chí giờ đây khi Việt Nam đang trưởng thành và hiện đại hóa nhanh chóng, nếu một chú chó nào lang thang xa nhà, ai đó sẽ bắt cóc chúng và làm thịt.Đến thăm Việt Nam, nhiều du khách phương Tây đã cảm thấy thất vọng. Như một blogger phương Tây đã nhận định: Tôi có thể thành thực nói rằng đấy là một cảnh rùng rợn nhất mà tôi từng chứng kiến.”Tôi hoàn toàn đồng ý. Bún thang Hà Nội. Ảnh: Internet. Đâù bếp Nguyễn Văn Nhiên từ Việt Nam sang chuẩn bị món phở. Những món ăn mang đậm hương vị Việt giơí thiêụ tại liên hoan ẩm thực có sự góp sức của đâù bếp từ Việt Nam sang. Trong không gian ấm cúng của nhà hàng, nhiêù tranh vẽ về di sản văn hóa, thiên nhiên, nét đẹp cuộc sống và con ngươì Việt Nam của các họa sĩ Việt Nam và Thái-lan được trưng bày, giúp khách tơí đây hiêủ biết thêm về đất nước Việt Nam. Bức họa rồng Việt Nam của họa sĩ ngươì Thái Somyot vẽ ngay tại lễ khai mạc và vũ điêụ áo dài góp phần quảng bá văn hóa Việt. Họa sĩ Somyot cộng tác vơí phòng tranh 333 của nhà sưu tập tranh Thira, từng đến Việt Nam tham gia trưng bày tranh tại Bảo tàng Mỹ thuật TP Hồ Chí Minh cách đây hai năm. Tơí dự lễ có Đại sứ nước ta tại Thái-lan Ngô Đức Thắng cùng nhiêù cán bộ, nhân viên Đại sứ quán, thành viên Hôị hưũ nghị văn hóa Thái-Việt, ẩm thực việt nam bà con Việt kiêù Bangkok, bạn bè quốc tế, phóng viên báo chí Thái-lan và Việt Nam. Phát biêủ ý kiến, Đại sứ Ngô Đức Thắng nhấn mạnh, Việt Nam và Thái-lan là hai dân tộc cùng nằm trong nền văn minh lúa nước. Ngày nay, việc đi lại, viếng thăm giao lưu của ngươì dân thuận lơị hơn trước đây rất nhiêù. Việc truyền bá, chiêm nghiệm văn hóa ẩm thực của các dân tộc anh em càng được chú trọng. Thơì gian gần đây, nhiêù hoạt động cụ thể, ý nghĩa giơí thiêụ về Việt Nam được tổ chức tại Thái-lan đã góp phần tăng cường giao lưu văn hóa, giúp nhiêù ngươì đoàn kết, hiêủ biết nhau hơn và để thực hiện mục tiêu xây dựng Cộng đồng ASEAN. Liên hoan ẩm thực kéo dài đến ngày 28-6. Đại sứ Ngô Đức Thắng ngôì giưã cùng các vị khách tại lễ khai mạc. Họa sĩ Somyot vẽ rồng Việt Nam. TRƯỜNG SƠN. Ý kiến bạn đọc    Họ & tên Email Tiêu đề Nội dung      Click để cập nhật lại hình Mã xác nhận  Nhập các ký tự hiển thị ở hình trên  
.
Thử xem báo nước ngoài chỉ dẫn có đúng điệu không nhé? Nguyên liệu: Tôm tươi loại nhỏ: 200g Miến gạo: 150g ½ muỗng cà phê muối 2 muống giấm gạo 1 muỗng đường cát 2 củ cà rốt 1 quả dưa chuột 2 củ hành khô Rau thơm gồm rau mùi, húng quế Cách làm: Trước tiên, bạn cần luộc và bóc vỏ tôm. Cà rốt thái sợi, dưa chuột thái thanh dài, mỏng, miến gạo chần qua bằng nước sôi. Cho toàn bộ các gia vị trên gồm muối, giấm gạo và đường cát vào bát, khuấy đều. Trộn cà rốt và dưa chuột vào hỗn hợp nước pha này khoảng 30 phút. Tiếp đến, cho tôm vào trộn đều với cà rốt,dưa chuột và ướp tiếp 30 phút. Thái mỏng hai củ hành khô vào trộn cùng. Ngoài ra, để có thêm hương vị, bạn nên làm một bát nước chấm để rắc lên món ăn. Gia vị nước chấm gồm 3 muỗng nước mắm, 4 muỗng nước cốt chanh, 2 muỗng đường nâu, 1 tép tỏi và quả ớt băm nhỏ. Tất cả được khuấy đều vào một bát nhỏ. Trình bày Bỏ rau thơm gồm rau mùi, húng quếvào trộn đều vơíhỗn hợp tôm, cà rốt và dưa chuột trước khi xúc ra đĩa.Miến gạo không ướp chung với món ăn này mà được dùng để ăn kèm. Rắc một ít nước chấm vừa được pha lên trên. Như vậy, bạn đã có một món trộn hải sản rất đậm đà hương vị!TheoiHay/Independent. Với tình yêu dành cho Việt Nam trong hơn 2 năm sống và làm việc tại đây, kết hợp với kiến thức về chuyên ngành Marketing, Phil đã tạo ra những bức ảnh hết sức ấn tượng và không kém phần nghệ thuật.Thông điệp mà Phil muốn gửi đến mọi người là "Share your smile" - "Chia sẻ nụ cười" thông qua việc chụp ảnh miễn phí cho những người yêu thích chụp ảnh nhưng không có khả năng chi trả cho việc chụp ảnh tại những studio chuyên nghiệp. Theo Bưu điện Việt Nam. Phóng viên: - Quốc hoa, quốc phục còn mang nhiều ý nghĩa, chứ bình chọn quốc tửu thì liệu có góp phần cổ súy cho phong trào nhậu nhẹt thêm tràn lan không, thưa tiến sĩ?TS Nguyễn Nhã: - Việt Nam có nền văn hóa lúa nước, tôi thấy rượu đế có thể phát triển thành quốc tửu. Rượu đế ngâm nếp than thành rượu nếp than, hoặc với các thức khác thì thành loại rượu khác nhau. Phải sản xuất quy mô, nâng lên tầm thương hiệu để trở thành quốc tửu. Rượu là thứ đồ uống mang đậm chất Việt, khi nó không chỉ được uống mà còn dùng để thờ, cúng. Mà không phải thờ cúng bằng rượu là cổ súy cho việc uống rượu. Rượu có giá trị của nó trong việc thưởng thức. Uống nhiều thì mới say xỉn, có hại. Thay vì ăn tiệc vẫn dùng rượu tây, thì ta dùng rượu Việt. Quốc tửu có giá trị trong việc cổ súy cho nền văn hóa, ẩm thực đậm đà bản sắc Việt. Không chỉ trong những buổi tiệc bình thường, mà trong các buổi tiếp đón quốc khách, nếu không có quốc tửu thì sao? Vậy thì ta phải phát triển, nâng chất lượng rượu khi có hàng trăm loại rượu khác nhau. Uống rượu điều độ thì không sao cả, đâu phải ai cũng uống nhiều, nên tôi không ngại nói đến chuyện chọn quốc tửu. Uống xả láng mới là cổ súy cho chuyện nhậu nhẹt say sưa. Việc xây dựng nền văn hóa tiên tiến đậm đà bản sắc dân tộc, trong đó có lĩnh vực ẩm thực, thì tất cả đều phải có tính Việt cao. Đồng thời phải phát huy nó tốt hơn, nếu là quốc tửu ẩm thực việt nam thì phải có giá trị về mọi mặt.Những cuộc bình chọn như thế này có phải là một trong những vấn đề mới mẻ, nảy sinh trong đời sống hiện đại, khi đời sống kinh tế của chúng ta khá lên, giao lưu nhiều với quốc tế? - Đúng vậy. Cách bình chọn ngày nay mới, khác xưa. Xưa nó ở trong lòng người. Khi người ta thích thì cứ thế mà đồng lòng làm, nó thể hiện truyền thống. Dĩ nhiên, việc bình chọn tạo ra phòng trào, nhà tổ chức nhắm mục tiêu, mục đích nào đó nên làm. Theo tôi, dần dần người ta cũng quen với việc bình chọn. Cái gì mà người ta chọn đúng thì sẽ để lại lâu dài, không chọn đúng thì sau này sẽ có lựa chọn khác. Vấn đề là chọn đúng, mang tính truyền thống lâu đời, thể hiện được lòng người. Đó là hướng riêng để thể hiện bản sắc dân tộc, theo tôi là rất cần trong thời đại này để hòa mình, hòa nhập mà không hòa tan. Nhưng liệu cuộc bình chọn này có mang tính phong trào, thiếu thực chất, thưa ông?- Thực chất hay không phụ thuộc vào độ lâu dài của nó. Thích mà làm về sau lại thôi thì đó là không thực chất còn nếu thực sự quan tâm đến một biểu trưng lâu dài của cả dân tộc, nghĩ đến một tầm nhìn xa thì là thực chất. Làm để chơi cho vui là một chuyện, còn khi có ý thức về hình ảnh dân tộc mạnh mẽ, cố gắng để làm thì là chuyện khác. Bình chọn khách quan, uy tín, làm đúng nguyên tắc thì không sao. Khi làm như thế sẽ dấy lên tinh thần dân tộc, nhiều người sẽ quan tâm hơn. Đây là vấn đề xã hội, quan trọng là nó có được lòng mọi người hay không. Tất nhiên, việc bình chọn quốc hoa, quốc phục, quốc tửu là việc mới ở ta, nên cần lấy ý kiến chân thực, chính xác hơn con số vài mươi phần trăm hiện nay so với dân số cả nước. Sẽ có những sự dè dặt, nên hãy cứ tiến hành từng bước. Võ Tiến thực hiện. Festival diều đồng qu lớn nhất TPHCM CAO Đ mấy năm nay, cứ đến ma nắng, khi đồng ruộng cạn nước, nền đất kh cứng, l mấy thửa ruộng ở huyện Hc Mn, TPHCM lại tấp nập, đng vui với hng trăm.. Gắp là một nghệ thuật, gắp sao cho khéo, cho chặt đừng để rơi thức ăn…Đôi đũa Việt có mặt trong mọi bữa cơm gia đình, ngay cả khi quay nướng, người Việt cũng ít dùng nĩa để xiên thức ăn như người phương Tây. Du khách Nhật tự tay chế biến món bánh xèo tại nhà hàng Ba Xi 135 Võ Văn Tần, quận 3, TP.HCM. Vòng bán kết cuộc thi khu vực phía Bắc đã được tổ chức hôm 20/12, tại Hà Nội, với chiến thắng thuộc về InterContinental Danang Sun Peninsula Resort – Đà Nẵng giải nhất. Ngoài giải nhất, ban tổ chức còn trao 4 giải nhì đồng hạng cho các đội: Hyatt Regency Danang Resort & Spa Đà Nẵng, Công ty CP Du lịch khách sạn Hải Đăng Hải Phòng, KS Sài Gòn Hạ Long Quảng Ninh, Tập đoàn Vingroup Hà Nội. 5 đội xuất sắc được lựa chọn từ 12 đội giỏi nhất khu vực miền Bắc này sẽ tham dự cuộc tranh tài chung kết tại TP.HCM ngày 16/1/2014. Ông Vũ Thế Bình – Phó Chủ tịch Hiệp hội Du lịch Việt Nam cho rằng: Cuộc thi không chỉ tôn vinh những đầu bếp giỏi tài năng mà đã góp phần giúp phát huy giá trị ẩm thực trong việc phát triển du lịch tại Việt Nam”./. Thanh Hà. Dĩ nhiên, xây dựng chuẩn là một việc rất khó, nhất là khi sự sáng tạo, vấn đề bản quyền, tính cạnh tranh không cho phép giống nhau như hệt. Song cái cơ bản đã tạo nên bản sắc Việt thì phải giữ. Các món ăn, chuẩn nhà hàng Việt lấy tự nhiên làm gốc, vừa ngon vừa có lợi cho sức khỏe. Đặc biệt phải khắc phục tình trạng yếu kém về vệ sinh am thuc viet nam an toàn thực phẩm, nhất là khi người nước ngoài đã hết lời ca tụng ẩm thực Việt. Tuần qua, Martin Yan - một đầu bếp nổi tiếng thế giới - đến TP.HCM đã phát biểu rằng nếu chọn một món ăn cuối cùng trước khi từ giã cuộc đời thì Yan Can Cook sẽ chọn một tô phở bự và đẹp, bỏ vô đó đầy đủ các loại rau”. Còn một du khách gốc Do Thái sau khi đến Việt Nam đã viết trong bức thư gửi bạn rằng: Tôi đã chăm chú nhìn những gì mà họ người Việt ăn, tôi dám chắc rằng trong kiếp sau tôi muốn làm người Việt Nam”. Ngày Bếp Việt năm nay, các đơn vị thành viên trong chương trình đã cam kết nâng cao chất lượng ẩm thực Việt. Ngoài việc đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm, kết nối từ thực phẩm sạch đến bếp sạch, các cơ sở đào tạo đầu bếp cũng như các nhà hàng Việt quan tâm đến việc khắc phục sự pha tạp làm mất bản sắc Việt trong ẩm thực. Sự pha tạp đang trở thành thói quen của các quán ăn, nhà hàng như không dùng nước mắm mà chỉ dùng nước tương trong nêm nếm món ăn, dọn mâm chỉ có bát nước tương mà không có nước mắm... Năm nay đặc biệt tại hội chợ mua sắm tổ chức ở Nhà thi đấu Phú Thọ TP.HCM có chương trình hát thơ vinh danh bếp Việt, hát thơ Kiều, Lục Vân Tiên, Chinh phụ ngâm, Gia huấn ca, hát thơ Quốc đạo. Đối với người Á Đông, nhất là người Việt, ăn tết Nguyên đán là náo nức chào mừng một vận hội mới, một năm mới nhiều may mắn, hạnh phúc, làm ăn phát tài. Người người đang lo sơn quét nhà cửa, kiếm cây cảnh hoa trái, câu đối tết chưng cho đẹp nhà. Năm mới cái gì cũng phải mới, nên bộ quần áo mới cho người già, trẻ em cũng là điều người Việt luôn nghĩ tới. Tết là dịp đoàn tụ gia đình, mọi người đang chuẩn bị về quê. Ngày cuối năm còn có mâm cỗ cúng mời ông bà về ăn tết với con cháu. Mâm cỗ tết tùy theo vùng miền, không thể thiếu các loại bánh truyền thống như bánh chưng, bánh dày, bánh tét, dưa hành, củ kiệu, dưa mắm, dưa món, giò, nem, ninh, mọc, thịt đông, tôm khô... Với ước mong được an lành, không bị ma quỷ quấy nhiễu, nhất là cấm kỵ đòi nợ trong dịp tết, người ta dựng cây nêu cho tới mùng bảy mới hạ hiện còn có vài nơi trồng cây nêu như ở Nhà lưu niệm cố nghệ sĩ nhiếp ảnh Phạm Văn Mùi tại TP.HCM, các chương trình đón khách Tây ăn tết ta của các công ty du lịch.... Và còn bao nhiêu thứ nữa đã và đang tạo nên di sản văn hóa đáng quý của dân tộc Việt, cần gìn giữ đến muôn đời sau. Hãn Nguyên Nguyễn Nhã tiến sĩ sử học .

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
 
Lên đầu trang